Làm sao để con chia sẻ với ba mẹ hơn ạ? :(
Vì bận rộn nên mình và Tiên không có thời gian nói chuyện với nhau nhiều lắm, Tiên ngoan, học không đến nỗi tệ nên mình cứ nghĩ con đã có thể tự lập. Vậy mà mình nhầm mọi người ạ! Năm nay con học lớp 12, còn chưa kịp tham gia kỳ thi đại học như bạn bè cùng trang lứa, thì con gái mình tự tử. Rất may không ảnh hưởng đến tính mạng, nhưng Tiên nằm viện mất một thời gian. Ngày con nằm viện, lục tủ quần áo để cbi mang vào cho con, mình mới phát hiện ra Tiên viết nhật ký. Tất bật mãi, mới hôm qua mình mới ngồi đọc, thật xin lỗi con vì đã đọc mà không có sự cho phép của con. Thì mình mới vỡ òa. Cả đời mình chỉ muốn trở thành con gà mái mẹ, để giang rộng đôi cánh che chở cho con. Ấy vậy mà bên cạnh mình, con chỉ cảm thấy một bầu trời giông bão. Con hỏi, trong suốt quãng thời gian trưởng thành, mẹ của con ở đâu? Yêu thương đâu phải con xin bao nhiêu tiền là cho không cần hỏi, yêu thương cũng đâu phải dành trọn thời gian để kiếm tiền. Con hỏi, mẹ đã ở đâu trong những bữa cơn chiều? Con hỏi, mẹ đã ở đâu trong những lúc con áp lực học hành nhất.
Mình thực sự buồn mọi người ạ. Con mình bên cạnh mình mỗi ngày, mà chưa bao giờ mình nhận ra được những tâm tư hay nỗi buồn của con. Mình luôn nghĩ con cũng như mình, sống trong hoàn cảnh khó khăn thì tự khắc cũng sẽ từ đó mà phát triển. Mình nên làm gì, nên chia sẻ với con thế nào đây mọi người ơi!
Xem tại https://vinbrain.net/ ban nhé